Đối với những người xa xứ, hương vị quê hương ấy mới là điều quý giá nhất, không gì có thể thay thế.
Xôi vị (hay xôi dị) là món ăn dân dã đặc trưng của người dân xứ Lụa (Tân Châu, An Giang). Đối với những người con tha phương, hương vị của xôi vị khiến họ gợi nhớ đến quê hương và những tháng ngày êm đềm xưa cũ.
Những hạt xôi thơm dẻo mềm, vị béo của nước dừa, hương thơm của cọng dừa non và đậu phộng bùi bùi, tất cả tạo nên một sự hòa quyện tuyệt vời, đặc trưng, không thể lẫn với bất kỳ món ăn nào khác.
Xôi vị chẳng màu mè bắt mắt khi mang trong mình sắc vàng nhạt của đồng lúa chín, thoảng nhẹ hương nếp thơm. Món xôi không chỉ đơn thuần là một món ăn, mà còn là cả một trời ký ức và hương vị quê hương đọng lại trong lòng người dân xứ Lụa.
Mỗi dịp giỗ chạp hay Tết Đoan Ngọ, xôi vị trở thành món tráng miệng không thể thiếu. Với hương vị nhẹ nhàng, món xôi mang lại cảm giác dịu nhẹ cho người thưởng thức.
Khi nhắc về những kỷ niệm, người ta thường nghĩ đến “ngày xưa” với bao niềm nhung nhớ. Ngày ấy, khi ông bà, cha mẹ còn khỏe mạnh, xôi vị được coi là món ăn quý, chỉ được làm vào những dịp lễ trọng đại, khi cả gia đình quây quần bên nhau. Bếp củi lúc đó luôn đỏ lửa, ấm áp và những nồi xôi dị ngọt ngào luôn được chuẩn bị cẩn thận, trân trọng.
Nhưng thời gian trôi qua, khi con cháu đã lớn và sống phiêu bạt tứ phương, món xôi vị cũng dần trở thành một ký ức xa vời. Ở chốn phồn hoa đô thị, xôi đã được biến tấu thành những món ăn bắt mắt, đủ màu xanh tím nhưng lại không giữ được hương vị chân phương của xôi dị ngày xưa. Đối với những người xa xứ, hương vị quê hương ấy mới là điều quý giá nhất, không gì có thể thay thế.
Những người con của quê hương Tân Châu khi trở về, vẫn luôn tìm lại món xôi vị quen thuộc. Cha mẹ vẫn còn khỏe mạnh, ruộng đất vẫn xanh tốt và lò bếp quê hương vẫn đỏ lửa...
“Muốn làm xôi vị hả con? Cứ về đi, không cần phải có dịp đám tiệc mới làm đâu” - câu nói ấy như một lời nhắn nhủ rằng, dù thời gian có trôi qua, dù cuộc sống có thay đổi thì hương vị quê nhà vẫn luôn đong đầy, luôn chờ đợi ta trở về thưởng thức và nhớ mãi không quên.
Go And Go Travel
“Một khi bị nhiễm niềm đam mê du lịch, chẳng có phương thuốc nào có thể hóa giải, và tôi biết rằng tôi sẽ hạnh phúc khi có căn bệnh này cho đến hết cuộc đời.” – Michael Palin